Chiếc bánh nhỏ, như lời thì thầm của Huế
Bánh lọc gói lá nhìn ngoài thì giản dị, nhưng khi mở lớp lá chuối ra, bên trong là lớp bột lọc trong suốt, lấp ló nhân tôm đỏ au cùng chút thịt rim mặn ngọt. Cắn thử một miếng – vị dẻo của bột quyện với nhân tôm thịt đậm đà, thơm mùi lá chuối luộc, thêm nước mắm cay nhẹ… tự nhiên tôi im bặt, chỉ còn cảm giác ngon lành tan trên đầu lưỡi.
Ẩm thực Huế không phải thứ để ăn vội. Nó đòi hỏi bạn phải ngồi xuống, chậm rãi, để thấy được cái tình, cái nết của người xứ này. Như cách họ gói từng chiếc bánh, cẩn trọng và mềm mỏng – không vội vàng, không ồn ào.
“Lần sau ghé lại, nhớ tìm tôi bên con hẻm nhỏ này nhé.”
Nếu ai đó có dịp đến Huế, hãy đi chậm lại, rẽ vào một con đường không tên, ngồi xuống bên một hàng quán giản dị – nơi có những món ăn như bánh lọc lá. Bạn sẽ hiểu vì sao Huế khiến người ta thương, chẳng phải bằng sự lộng lẫy – mà bằng chính sự mộc mạc, tình tứ đến nao lòng.
Để lại một bình luận